Từ khi lên kế hoạch tổ chức Đêm Hội Trăng Rằm cho trẻ em Trại Phong Bình Minh – Long Thành chỉ có hơn 2 tuần, thời gian khá ngắn ngủi, nhưng phải làm đúng ngày 7/9 (tức ngày 14/8 AL) thì mới có ý nghĩa, tuy Đạt rất hoang mang dao động nhưng được sự ủng hộ của Ms Nguyễn Thuỵ Bích Ngọc và Pé Phạm Anh, các Anh, Chị Em (ACE) cùng các bạn nên cũng tự tin được 1 chút. Đạt và Pé Phạm Anh tiến hành đi khảo sát Trại Phong Bình Minh để tìm hiểu thêm thông tin thì được biết có đến 148 trẻ em từ độ tuổi 15 trở xuống, là con em của các gia đình bị bệnh Phong đang sống tập trung tại Trại Phong Bình Minh, một số lượng trẻ không nhỏ. Về đến nhà thử đăng lời kêu gọi trên cộng đồng Face book thì được sự hưởng ứng của rất nhiều người, đặc biệt là Ms Ngọc (Thánh Like) tuy nhiên Đạt cũng suy nghĩ, quyên góp được bao nhiêu thì làm bấy nhiêu chứ thời gian thì quá ít. Từ ngày thứ 2 kể từ khi đăng tin tức quyên góp ủng hộ, chỉ thấy mọi người like ngoài ra chẳng thấy ai liên lạc hết, cũng hơi thấy lo lo, qua ngày thứ 3 thì có nhiều người liên lạc như anh Lê Cường, bạn Phạm Anh, Ms Ngọc cũng cho Đạt biết là có 2 người đã ủng hộ anh Lê Cường và Anh Minh – một tín hiệu rất khả quan, sau đó có rất nhiều người đã ủng hộ, tập, vở, quần áo, sách giáo khoa, sách truyện...bạn Phạm Anh cũng kêu gọi thêm được những mạnh thường quân khác và đưa ra ý kiến là bán bút chì khắc, móc khoá để gây quỹ, công việc này do chính pé thực hiện (hổng biết 2 cái bàn tay như thế nào luôn) tiếp theo sau là sự đóng góp của các bạn sinh viên và các ACE hướng dẫn viên.... tới ngày cuối tuần thứ 2 thì Đạt mới chuẩn bị đủ các phần quà. Nhưng vấn đề lo lắng nhất là sợ mọi người hiểu lầm việc làm này nhằm tôn vinh cá nhân hay thương hiệu của ai đó hoặc những phần quà không đến được tay của những người thật sự cần giúp đỡ. Nhưng suy nghĩ nhiều quá thì chẳng bao giờ làm được, người ta nói “đứng mũi chịu sào mà” để mang niềm vui và hạnh phúc, sự ấm áp cho các pé Trại Phong Bình Minh, dù có bị hiểu lầm, dù có như thế nào thì Đạt cũng chịu được (phải chịu đấm thì mới có xôi để ăn chứ”.
Chiều ngày 6/9 trời đổ cơn mưa khá lớn suốt 4h từ 13h đến 18h mới dứt, Sài Gòn nước ngập lênh láng, nước gần tràn vào phòng rồi, không ổn, phải khiêng tất cả đồ đạc lên vị trí cao hơn nếu không thì ướt hết những phần quà đã chuẩn bị từ mấy tuần nay, chuyển đồ tuy hơi mệt nhưng trong lòng thì hơi vui vì suy nghĩ hôm nay mưa như trút nước như vậy chắc là ngày mai trời sẽ không mưa nữa.
Đến 13h45 Ms Ngọc (Bà Ngoại Thổ Phỉ,Thánh Like) là người có mặt đầu tiên ở nhà Đạt, đúng là người lớn và có trách nhiệm nên...tiếp theo sau đó là bạn Tâm, Anh Minh và các bạn sinh viên, ngồi đến 14h45 thì mọi người chuyển đồ ra ngoài, dựng xe và ràng đồ lên xe, mải đến 3h30 thì Ms Nga có mặt lúc đó đồ đạc cũng đã chuyển lên xe hết, Ms Ngọc đã nhanh tay thắp nhang trước bàn thờ Phật chắc là để cầu khẩn cho chuyến đi được an toàn và trời đừng mưa, trời bắt đầu đổ mưa tuy mưa không lớn nhưng vì sợ ướt đồ nên mọi người đều phải mặc áo mưa. Chúng tôi đi theo đường Cát Lái, mưa càng lúc càng nặng hạt, đến được bến phà Cát Lái thì mọi người đều ướt từ trong ra đến ngoài, Ms Ngọc cũng tranh thủ chụp vài tấm hình trên phà, Mr Minh phụ trách chở những thùng bánh trung thu, do trời mưa nên có 1 thùng bánh bị bong ra, rất may là những cái bánh đã được bọc rất kỹ nên không bị gì, chúng tôi bỏ những cái bánh đó vào ba lô, cốp xe sau khi qua phà tiếp tục hành trình đi Long Thành, mưa không ngớt. Ra khỏi ngã tư Nhơn Trạch chúng tôi đi tiếp 10km tập trung tại Công Ty Vedan, một số bạn đã mua vài cái bánh bao để ăn, vì ướt mưa nên ai cũng thấy mệt và đói bụng nhưng không ai than phiền, xem ra mọi người đều rất vui vẻ, hoà đồng. Chỉ còn khoảng 2km nữa là đến trại Phong Bình Minh mọi người cũng thấy phấn khởi.
Đường đi vào trại phong khá quanh co, đường đất vì trời mưa nên rất trơn nên chúng tôi không dám chạy nhanh, trại phong đã hiện ra trước mặt, mọi người nhanh chóng khiêng đồ xuống để vào trong khu vực hội trường của trại phong, ở đây có sẵn các dãy bàn nên việc phân đồ cũng tương đối dễ dàng, sau khi để bánh trung thu, tập vở, lồng đèn, kẹo, bánh ngọt, gôm + bút chì, chúng tôi nhanh tay bỏ vào các bịch ninlon để sẵn, các bạn trẻ thật năng động và nhanh tay, vì làm theo dây chuyền, mỗi người bỏ vào bịch 1 thứ nên công việc kết thúc nhanh,đang làm giữa chừng thì Ban Quản Lý Trại Phong đã có mặt, mở đèn, mở văn phòng lúc đó đã có 1 số trẻ em tập trung
Khoảng 18h thì các pé đã tập trung đông đủ theo danh sách và nhận phiếu quà do sự chuẩn bị sẵn của Ban Quản Lý Trại Phong. Chúng tôi phát quà dựa theo danh sách, hầu hết các trẻ em ở đây là con của gia đình bị phong (cha hoặc mẹ bị phong), vì có sự chuẩn bị sẳn về tâm lý nên các bạn sinh viên của nhóm chúng tôi không ngại việc tiếp xúc với trẻ em ở đây. Các pé có đủ mọi lứa tuổi, nhìn qua cách ăn mặc cũng đủ biết về mức độ khó khăn của các gia đình này, hầu hết khi họ tham gia vào các hoạt động trong xã hội đều bị người khác xa lánh nên việc tìm kiếm việc làm để nuôi sống gia đình cũng hết sức khó khăn, sự giúp đỡ của Nhà Nước hoặc các tổ chức xã hội, các đội nhóm thiện nguyện chỉ là giúp vượt khó chứ không thể giúp cho các gia đình bị bệnh phong này thoát nghèo, hơn nữa là định kiến, sự hắt hủi của một số người càng khiến họ đã khó khăn càng khó khăn hơn. Nhìn những ánh mắt hân hoan của các bé và người thân của các bé trước món quà nhỏ nhoi của chúng tôi, chúng tôi cũng cảm thấy rất ấm áp mặc dù quần áo ai cũng bị ướt và rất lạnh. Ms Ngọc đã ghi lại những khoảnh khắc bằng những tấm hình thật đẹp, những câu chuyện về các pé ở trại phong thì nhiều vô kể, những mãng đời bất hạnh sự kỳ thị của bạn bè và xã hội luôn là gánh nặng của các bé trong suốt tuổi thơ.
Sau khi phát quà xong chúng tôi cho các pé tập trung thành vòng tròn, đốt đèn và mở nhạc trung thu sau đó tổ chức một số trò chơi, đến 19h thì chương trình kết thúc, trời cũng tạnh mưa, chúng tôi chuyển quần áo và sách vở của những nhà hảo tâm vào văn phòng ban quản lý trại phong sau đó chia tay ra về.
Tuy không nói một lời nào nhưng cả nhóm chúng tôi đều hiểu được sự giúp đỡ này cho trẻ em trại phong Bình Minh chỉ là tạm thời, chúng tôi chỉ có thể mang lại cho các pé hạnh phúc nhỏ nhoi và sự ấm áp của lòng quan tâm cho các pé trong đêm trung thu, giúp cho các pé có được niềm vui trong ngày tết Trung Thu còn sau đó...tương lai của các pé và những gia đình này sẽ như thế nào thì không ai biết. Nếu tôi có thể làm được điều gì đó hoặc có được 2 điều ước, điều ước thứ nhất tôi sẽ ước cho con người không bị mắc căn bệnh quái ác này và điều ước thứ 2 là tạo được công việc ổn địn cho những gia đình bị bệnh phong này.
Chúng tôi quay về, trời lại đổ mưa, tôi và các bạn đã ướt sẵn nên không ai muốn mặc áo mưa, cũng có thể vì sự vui mừng sự ấm áp của các pé khi vui chơi cùng với chúng tôi nên chúng tôi không còn thấy lạnh và mệt mõi.
Chuyến đi kết thúc, tuy đã mang lại 1 niềm vui nho nhỏ cho trẻ em trại Phong Bình Minh trong dịp trung thu 2014 nhưng còn đọng lại trong mỗi người rất nhiều sự băn khoăn và ưu tư, một câu hỏi lớn không lời đáp, không biết số phận của các trẻ em và các gia đình bị bệnh phong này sẽ đi đâu về đâu, tương lai của họ chỉ là một màu ảm đạm bởi vì chắc chắn họ không có cuộc sống như những người bình thường, sự giúp đỡ của chúng ta chỉ là tạm thời, không thể mang lại cho họ một cuộc sống ổn định, một tương lai tươi sáng hơn.
Trong khi chờ đợi một sự kỳ diệu nào đó xảy ra, Đạt mong các ACE, các nhà hảo tâm, những tấm lòng vàng, các bạn và các đội nhóm thiện nguyện hãy quan tâm hơn nữa đến TRẠI PHONG BÌNH MINH tại Long Thành - Đồng Nai này nhiều hơn nữa, tuy có thể sự giúp đỡ của mọi người chỉ mang tính chất tạm thời nhưng ít ra cũng giúp cho những gia đình này vượt qua được khó khăn. Nếu các ACE nào muốn biết thêm thông tin về Trại Phong Bình Minh có thể liên hệ với Đạt qua số điện thoại 0903 97 68 33.
Để có một chuyến đi đầy ý nghĩa này không thể không nói đến công lao to lớn của những nhà hảo tâm, những tấm lòng vàng của các Cô, các Chú các Bác, các ACE, các bạn sinh viên. Thay mặt trẻ em và các gia đình ở Trại Phong Bình Minh, Đạt xin gởi đến Quý vị lòng cảm ơn chân thành và sâu sắc. Rất mong trong thời gian tới sẽ có nhiều chương trình ý nghĩa hơn và được sự giúp đỡ của mọi người.